Cô bé mồ côi ước mơ được cắp sách đến trường

16:17 04/06/2014     1956

Công tác giáo dục   Mới 14 tuổi đã mồ côi cả cha lẫn mẹ. Một mình gánh vác trọng trách của một trụ cột gia đình đó là nuôi em ăn học và phụ giúp người bà câm điếc.
Mới 14 tuổi đã mồ côi cả cha lẫn mẹ. Một mình gánh vác trọng trách của một trụ cột gia đình đó là nuôi em ăn học và phụ giúp người bà câm điếc.
 
Hoàn cảnh mà chúng tôi muốn nói tới là em Hoàng Thị Bé, 14 tuổi, ở bản Hy, xã Châu Hồng, huyện miền núi cao Quỳ Hợp, Nghệ An. Năm 2007, trong một trận ốm đau không tiền chữa bệnh nên cả cha và mẹ em đã mất, bỏ lại hai chị em côi cút và một bà bác ruột vừa câm, vừa điếc, mắt bị mờ… Lúc đó em Hoàng Thị Bé đang học dở dang lớp 7 và đành phải thôi học vì không có kinh phí.


Em Hoàng Thị Bé và bà Hốt cùng em trai trong căn nhà tuềnh toàng. Mấy bộ quần áo trên người của bà cháu Bé được một doanh nghiệp Quỳ Hợp tặng vào ngày đầu năm 2011.
Trong ngôi nhà cũ nát do bố mẹ để lại đã xuống cấp nghiêm trọng, tháng 5/2009, cả bản Hy đã gom góp tiền của, ngày công, kết hợp với chương trình 134 của Nhà nước hỗ trợ, đã xây cho ba bà cháu được một ngôi nhà nhỏ lợp tấm pêroximăng. “Căn nhà” tuy chưa đẹp, nhưng cũng có chỗ ngủ ngon giấc, mưa đỡ dột, gió lùa.

Đã 3 năm rồi, em Hoàng Thị Bé bỏ học vì không còn điều kiện gì để đến trường nữa. Nhưng ước nguyện được đến trường của em vẫn còn cháy bỏng dù có muộn màng so với chúng bạn. “Em ước mong được đến trường lắm. Nhưng giờ gia đình không có tiền, ai nuôi bà và em...”, em Hoàng Thị Bé tâm sự.

Từ ngày cha mẹ mất, Hoàng Thị Bé là trụ cột của gia đình bé nhỏ nên hằng ngày em phải đi kiếm ăn, cùng các chị, các cô, bà con trong bản như: hái rau, xúc xá, hải, kiếm củi và đi đãi quặng thiếc...

Em trai của Bé là Hoàng Văn Công, hiện đang học lớp 4A trường tiểu học xã Châu Hồng. Em Công rất ham học, chỉ sợ một ngày nào đó không đủ tiền mua sách vở và đóng học phí nên cũng phải bỏ học như chị Bé mà thôi…! “Cháu sợ em Công phải nghỉ học giữa chừng lắm...”, Bé tâm sự.

Trao đổi với chúng tôi về hoàn cảnh gia đình em Hoàng Thị Bé, ông Vi Văn Hà - Bí thư chi bộ xóm bản Hy (xã Châu Hồng, huyện Quỳ Hợp, tỉnh Nghệ An) cho biết: "Hoàn cảnh gia đình cháu Hoàng Thị Bé thì cả xã Châu Hồng này ai cũng biết. Xóm bản Hy đã giúp đỡ rất nhiều rồi… Chuyện cháu Bé bỏ học thì chúng tôi cũng đã động viên để cháu đi học trở lại nhiều lần rồi, nhưng khó khăn nhiều quá, đành phải từng bước thôi, mà nhà trường cũng không thấy có ưu tiên gì với hoàn cảnh của cháu Bé cả.

Hơn nữa bà Hốt (bà bác của hai chị em Hoàng Thị Bé) vừa câm, điếc, lại mắt mờ... hiện vẫn chưa được hưởng chế độ 202, chúng tôi đã làm hồ sơ nộp lên xã lâu rồi nhưng không biết vì sao vẫn chưa được... Việc lo trước mắt của chúng tôi bây giờ là làm sao để cho ba bà cháu nhà ấy có một cái Tết bình thường như anh em xóm bản giống như mọi năm… Bản Hy còn nghèo lắm các anh ạ, rất mong được xa gần mở vòng tay nhân ái để cùng chúng tôi giúp đỡ ba bà cháu côi cút, tật nguyền này!".
Đến nhà em Hoàng Thị Bé, chúng tôi chứng kiến cảnh gia đình nghèo khổ, tuềnh toàng, không có gì đáng giá. Ngồi xổm giữa sân đất, em Hoàng Thị Bé nói với chúng tôi những lời từ gan ruột của một "người chủ gia đình" đang ở độ tuổi cắp sách tới trường, khiến chúng tôi chợt mủi lòng, cay cay nơi khóe mắt:  tin quan su | game nau an | nhac dj | apple wallpaper | pink wallpaper | 3d wallpaper

"Cháu rất muốn đi học trở lại, nhưng không biết lấy đâu ra tiền để mua sách vở và nộp học phí… nhà cháu quanh năm chỉ đủ ăn hai bữa thôi, em Công còn được đi học là cháu mừng lắm rồi. Nhưng không biết em cháu còn học được bao lâu nữa, nếu khó khăn quá thì lại phải nghỉ học thôi, cháu sợ nhất là cả hai chị em cháu đều thất học, sau này khổ lắm các chú ạ. Hằng ngày đi làm việc để kiếm ăn, nhưng cháu chỉ ước sao cho cha mẹ sống lại như ngày trước, để cháu được cắp sách tới trường mà thôi....”.

Ước mơ của con trẻ khiến chúng tôi mủi lòng và rơi nước mắt. Cái ngày cận Tết nhìn đi ngó lại trong căn nhà đơn sơ của bà cháu Bé chẳng có lấy một thứ gì ngoài gánh củi em vừa đi lấy ở rừng về bán để mua bát gạo.