Chàng thủ khoa 2 lần được Bộ trưởng tặng bằng khen

23:38 10/09/2012     3600

Công tác giáo dục   Web.ĐTN: Chúng tôi gặp Trần Minh Cường - chàng thanh niên vừa tốt nghiệp thủ khoa Trường Đại học Trần Quốc Tuấn (Học viện sỹ quan Lục quân 1) vào một buổi chiều đầu tháng 9 trời mưa như trút nước, cũng là lúc em chia tay gia đình và bạn bè để sáng mai lên đường vào Bộ chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Quảng Trị nhận công tác.

Em Trần Minh Cường
Bạn Trần Minh Cường

Trong bộ quân phục nhìn em rắn rỏi, cương nghị hơn so với tuổi 22 của mình nhưng trên gương mặt khôi ngô luôn nở một nụ cười dễ mến. Khi tiếp xúc với em, chúng tôi càng thấy nể phục hơn bởi được tận mắt chứng kiến những tấm bằng khen ghi nhận quá trình nỗ lực phấn đấu, ý chí vươn lên trong học tập của em - người 2 lần được Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh tặng bằng khen.

Sinh ra trong một gia đình thuần nông ở xã Thạch Xuân, huyện Thạch Hà, Hà Tĩnh, bố mẹ quanh năm tảo tần nuôi 4 anh em ăn học thành người (hai người anh, em của Cường cũng đang phục vụ trong quân đội). Chứng kiến nỗi vất vả của bố mẹ, ngay từ nhỏ, Cường đã có ý thức học thật giỏi để sau này thành người có ích cho xã hội. Không biết từ bao giờ, hình ảnh anh bộ đội cụ Hồ với ngôi sao vàng trên mũ đã nuôi dưỡng trong em ước mơ trở thành một người lính. Khi biết Cường có nguyện vọng thi vào trường quân đội, bố mẹ và gia đình đã không ủng hộ vì lo em không đủ sức khỏe để rèn luyện trong môi trường khắc nghiệt như vậy. Nhưng với quyết tâm của mình, em đã thi đỗ vào Trường Sỹ quan Lục quân I với số điểm khá cao, thỏa nguyện ước mơ của mình. Một vinh dự lớn đến với Cường, trong khoảng thời gian học cấp 3 em được đứng vào hàng ngũ của Đảng.

Những ngày đầu tiên mới bước vào cổng trường Đại học, trong môi trường mới xa lạ, một nền nếp sinh hoạt mới rất nghiêm khắc, kỷ cương cùng với nỗi nhớ bố mẹ, nhớ quê hương đôi lúc làm em cảm thấy hụt hẫng, chán nản. Theo thời gian, ý chí nỗ lực phấn đấu cùng với niềm đam mê nghề nghiệp và sự động viên của gia đình, bạn bè đã giúp em từng bước vượt lên chinh phục những đỉnh cao trong học tập. Đặc biệt, tình thầy trò, tình đồng đội ấm áp chính là chỗ dựa vững chắc cho em trong suốt quá trình phấn đấu. Cường đã kể lại cho chúng tôi một kỷ niệm mà em không bao giờ quên: "Lúc đó, em đang là sinh viên năm thứ 3, trong một lần hành quân cùng đồng đội đi qua 38km đường rừng, khi mới đi được 1/3 đoạn đường thì em quá mệt và bị ngất, máu không lưu thông nữa. Tất cả mọi người đã dừng lại để chờ quân y chăm sóc cho em, đến khi tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong vòng tay của thầy và đồng đội, em xúc động không thể nói nên lời. Vì lo cho sức khỏe của em nên mọi người bảo em lên xe ô tô của trường để tiếp tục hành quân nhưng lúc đó, em đã cố quên đi những nhọc nhằn của bản thân, cùng đồng đội hành quân cho đến khi về đến trường vì em nghĩ, đó mới chỉ là khó khăn nhỏ mà mình đã chùn bước thì sau này chẳng làm được việc gì lớn cả. Cảm động nhất là khi mọi người đỡ em dậy để tiếp tục hành quân, người thì xách dùm đồ đạc cho em, thầy Thượng tá đi cùng đoàn cũng xách súng để em có thể hoàn thành ý nguyện của mình."

Trong suốt quá trình học ở trường, Cường là Tiểu đội trưởng, là hạt nhân nòng cốt của "CLB học viên giỏi", "Chi đoàn học tập giỏi, kỷ luật nghiêm", giúp đỡ nhiều đồng đội "đẩy khá, xóa kém". Phần thưởng cao quý nhất em được tặng đó là tấm bằng khen chiến sỹ thi đua cấp toàn quân mà bất kỳ chiến sỹ nào cũng đều mơ ước. Ngoài ra, trong 4 năm học, năm nào em cũng được danh hiệu chiến sỹ thi đua cấp cơ sở, 2 lần được Bộ trưởng Bộ quốc phòng Phùng Quang Thanh tặng bằng khen.

Điều Trần Minh Cường làm thầy cô cũng như bạn bè bất ngờ là dù được giữ lại trường làm giảng viên nhưng em vẫn quyết định đi về cơ sở để rèn luyện và cống hiến trong một môi trường mới. Chia sẻ với chúng tôi, Cường nói: "Đối với em thủ khoa là niềm vui, niềm vinh dự và tự hào cho bản thân. Tuy nhiên, thủ khoa cũng chỉ là một danh hiệu, điều quan trọng khi ra trường, mình thực hiện những ước mơ, những hoài bão của mình như thế nào. Tuy nhiên, đạt được danh hiệu thủ khoa, em càng thấy mình phải có trách nhiệm nhiều hơn, phấn đấu nhiều hơn trong công việc, tu dưỡng bản thân. Nguyện vọng lớn nhất của em là được về những vùng sâu, vùng xa để hiểu thêm cuộc sống của người dân ở nơi đó và được góp sức mình vào sự phát triển chung của đất nước."  Chia tay Cường, chúng tôi chúc em và tin tưởng rằng những ước mơ, hoài bão cao đẹp, đầy ý nghĩa của em sớm thành hiện thực.