Từ anh thợ hồ đến thu nhập 1.500 USD/tháng
08:58 05/05/2014 1757
Nhịp sống trẻ Người ta mất 12 năm đèn sách cho mảnh bằng tú tài. Anh mất 25 năm. Những học kỳ đứt đoạn vì khó khăn cuộc sống, cả vì tai nạn suýt tước đi mạng sống... đều không thể đốn ngã anh.
Hiện nay ở tuổi 35, Phạm Văn Thanh (quản lý dự án của Công ty Nhật Evolable Asia) nhìn lại con đường đời trúc trắc và nghiệm ra: thành quả cuối cùng sẽ đến với người nỗ lực không ngừng.
Từ một người phụ hồ nghị lực đã đưa anh chạm đến công việc quản lý dự án với thu nhập 1.500 USD/tháng. |
Học hành đứt đoạn
Gia cảnh bần hàn, ba mẹ anh bấm bụng lần lượt cho đi từng đứa con. Bảy cho hết bốn.
Nỗ lực sẽ thành công Thanh không tin vào vận may. Anh nói: “Thành công, dĩ nhiên, không thể thiếu sự hỗ trợ của vận may. Nhưng vận may chỉ đến như sự tưởng thưởng những nỗ lực bền bỉ. Và chỉ có nỗ lực hết sức hết mình ta mới nắm được vận may khi nó đến”. Anh tự hào căn nhà ba phòng ngủ, có sân trước, sân sau tại Bình Dương vừa tậu cũng là kết quả tích cóp tiền mồ hôi công sức, từ chính thu nhập tích lũy của anh. Thanh chia sẻ phương châm sống: “Suy nghĩ tích cực, nỗ lực hết mình, nếu muốn tin vào một điều gì đó thì tin rằng nghị lực sẽ dẫn đến những điều thần kỳ”. |
Thanh còn ẵm ngửa đã là con nuôi. Mặc cảm theo chân thằng nhỏ ốm choắt đến trường. Sổ liên lạc tháng đầu tiên của lớp 4 vừa trả về, nhà gặp khó khăn, Thanh nghỉ. Sang năm cậu bé đòi mẹ nuôi dẫn đi học... lớp 5. Lý do: “Con muốn đi học nhưng không muốn học sau ai!”.
Năn nỉ cô giáo không được, thằng nhỏ lì lợm ham học hôm sau vẫn xách cặp xếp hàng vào lớp. Ban giám hiệu ra điều kiện: cho học nhưng sau hai tuần nhắm không theo kịp thì cho nghỉ. Thanh gật cái rụp.
Hai tuần đó, Thanh cứ lẹt đẹt với điểm 3. Học yếu nhưng Thanh thà bị điểm thấp chứ không quay bài. Thanh chật vật từng chút một và rồi mùa hè năm ấy Thanh đứng vào top 5 của lớp.
Thanh lúc ấy không biết đường học đứt nối là định mệnh viết sẵn cho mình.
Cô giáo lớp 6 ba lần về nhà vận động cho Thanh đi học là ba lần gạt nước mắt ra về. Thanh nghỉ, ở nhà phụ trông em và công việc đồng áng. 15 tuổi, nặng chưa đầy 30 ký, Thanh đi làm hồ, bắt đầu biết đến cái nặng rát da thịt của những bao ximăng. 20 tuổi, anh thợ xây theo cuộc mưu sinh vào Sài Gòn.
Người ta nói cứ suy nghĩ, ao ước mãi việc gì thì có ngày ước mơ thành hiện thực. Với Thanh, mẩu tin tuyển sinh lớp 6 bổ túc văn hóa của Trung tâm Giáo dục thường xuyên Gò Vấp (TP.HCM) là minh chứng.
23-8-1999, cái ngày anh nhớ như in. Ngày sung sướng, ngày hồi sinh, ngày đi học lại đầu tiên sau tám năm dang dở. Bước vào lớp, thấy có người đã quá ngũ tuần vẫn đi học, anh tin mình còn nhiều hi vọng. Đó là thời gian vất vả, chật vật nhưng hạnh phúc vô cùng với Thanh.
Một năm - ngày làm hồ, tối đi học hiện về trong anh bằng mùi đất cát ẩm mồ hôi thấm đẫm bộ đồ bảo hộ lao động mặc vào lớp sau một ngày quần quật trên công trường và đạp xe hàng chục cây số. Hết học kỳ I lớp 7, anh thi vượt cấp vào học kỳ II lớp 8, cùng thời gian lấy chứng chỉ A tiếng Anh. Anh nỗ lực thật nhiều để bù lại tám năm gián đoạn.
Nhưng cuộc sống không ngừng thử thách: một tai nạn lao động khiến bốn công nhân - trong đó có anh - rơi khỏi giàn giáo. Một người chết. Anh được đưa vào viện trong tình trạng giập lá lách, giập ruột, vỡ xương chậu... Tai nạn không tước đoạt mạng sống nhưng đã tước đoạt chân trời tưởng đang rộng mở của Thanh. Cho đến lúc anh ném cây nạng, bắt đầu kiếm lại từng đồng bằng việc bỏ lẻ nước khoáng thì đã mất tám tháng.
Anh quyết không bỏ đường học. Năm 2003, anh học lại lớp 8 rồi thi vượt cấp lên lớp 9. Lấy chứng chỉ B, rồi C tiếng Anh. Cuộc sống khắc nghiệt vẫn quyết không buông tha anh, một lần nữa kéo giật anh khỏi ghế nhà trường, ném vào vòng xoáy miếng cơm manh áo. Tấm bằng tú tài mãi đến bảy năm sau - 2010 - anh mới được nâng niu.
Với người khác, đó là mảnh giấy chứng nhận chặng đường 12 năm đèn sách. Với Phạm Văn Thanh, nó ghi lại ký ức về 25 năm khắc nghiệt.
Nỗ lực được tưởng thưởng
Trong nỗ lực vừa học vừa làm, Thanh bước đầu tiếp xúc với máy tính. Anh tự mày mò học trên mạng rồi mở dịch vụ sửa chữa máy tính. Ham học và khao khát, Thanh đầu tư số tiền kiếm được vào các khóa trung cấp kế toán, khóa khởi nghiệp, đào tạo giám đốc điều hành cho doanh nghiệp vừa và nhỏ... Năm 2008, chưa tốt nghiệp 12, Thanh mạnh dạn nộp đơn vào một công ty tin học.
Như bù lại đường học vấn gập ghềnh, con đường sự nghiệp của Thanh thuận lợi. Anh nhanh chóng ngồi vào vị trí trưởng phòng kỹ thuật, cùng lúc với việc duy trì theo học khóa đào tạo lập trình viên công nghệ thông tin của NIIT Ấn Độ (ĐH Hoa Sen). Bằng cấp ngày một hoàn thiện, kinh nghiệm làm việc dày dặn, tiếng Anh vững và ý chí kiên định, Thanh đạt vị trí giám đốc dự án của một công ty lớn trong nước rồi được các công ty nước ngoài chào đón.
Anh thợ hồ lấm bẩn bước vào lớp học bổ túc văn hóa ngày nào nay đã nắm vai trò quản lý dự án của công ty 100% vốn đầu tư Nhật Bản - Evolable Asia. Mức thu nhập 1.500 USD/tháng không hẳn là con số quá ấn tượng ở tuổi 35, nhưng với Thanh cùng những trắc trở, cơ cực anh trải qua, đó là kỳ tích.
Tweet
Năn nỉ cô giáo không được, thằng nhỏ lì lợm ham học hôm sau vẫn xách cặp xếp hàng vào lớp. Ban giám hiệu ra điều kiện: cho học nhưng sau hai tuần nhắm không theo kịp thì cho nghỉ. Thanh gật cái rụp.
Hai tuần đó, Thanh cứ lẹt đẹt với điểm 3. Học yếu nhưng Thanh thà bị điểm thấp chứ không quay bài. Thanh chật vật từng chút một và rồi mùa hè năm ấy Thanh đứng vào top 5 của lớp.
Thanh lúc ấy không biết đường học đứt nối là định mệnh viết sẵn cho mình.
Cô giáo lớp 6 ba lần về nhà vận động cho Thanh đi học là ba lần gạt nước mắt ra về. Thanh nghỉ, ở nhà phụ trông em và công việc đồng áng. 15 tuổi, nặng chưa đầy 30 ký, Thanh đi làm hồ, bắt đầu biết đến cái nặng rát da thịt của những bao ximăng. 20 tuổi, anh thợ xây theo cuộc mưu sinh vào Sài Gòn.
Người ta nói cứ suy nghĩ, ao ước mãi việc gì thì có ngày ước mơ thành hiện thực. Với Thanh, mẩu tin tuyển sinh lớp 6 bổ túc văn hóa của Trung tâm Giáo dục thường xuyên Gò Vấp (TP.HCM) là minh chứng.
23-8-1999, cái ngày anh nhớ như in. Ngày sung sướng, ngày hồi sinh, ngày đi học lại đầu tiên sau tám năm dang dở. Bước vào lớp, thấy có người đã quá ngũ tuần vẫn đi học, anh tin mình còn nhiều hi vọng. Đó là thời gian vất vả, chật vật nhưng hạnh phúc vô cùng với Thanh.
Một năm - ngày làm hồ, tối đi học hiện về trong anh bằng mùi đất cát ẩm mồ hôi thấm đẫm bộ đồ bảo hộ lao động mặc vào lớp sau một ngày quần quật trên công trường và đạp xe hàng chục cây số. Hết học kỳ I lớp 7, anh thi vượt cấp vào học kỳ II lớp 8, cùng thời gian lấy chứng chỉ A tiếng Anh. Anh nỗ lực thật nhiều để bù lại tám năm gián đoạn.
Nhưng cuộc sống không ngừng thử thách: một tai nạn lao động khiến bốn công nhân - trong đó có anh - rơi khỏi giàn giáo. Một người chết. Anh được đưa vào viện trong tình trạng giập lá lách, giập ruột, vỡ xương chậu... Tai nạn không tước đoạt mạng sống nhưng đã tước đoạt chân trời tưởng đang rộng mở của Thanh. Cho đến lúc anh ném cây nạng, bắt đầu kiếm lại từng đồng bằng việc bỏ lẻ nước khoáng thì đã mất tám tháng.
Anh quyết không bỏ đường học. Năm 2003, anh học lại lớp 8 rồi thi vượt cấp lên lớp 9. Lấy chứng chỉ B, rồi C tiếng Anh. Cuộc sống khắc nghiệt vẫn quyết không buông tha anh, một lần nữa kéo giật anh khỏi ghế nhà trường, ném vào vòng xoáy miếng cơm manh áo. Tấm bằng tú tài mãi đến bảy năm sau - 2010 - anh mới được nâng niu.
Với người khác, đó là mảnh giấy chứng nhận chặng đường 12 năm đèn sách. Với Phạm Văn Thanh, nó ghi lại ký ức về 25 năm khắc nghiệt.
Nỗ lực được tưởng thưởng
Trong nỗ lực vừa học vừa làm, Thanh bước đầu tiếp xúc với máy tính. Anh tự mày mò học trên mạng rồi mở dịch vụ sửa chữa máy tính. Ham học và khao khát, Thanh đầu tư số tiền kiếm được vào các khóa trung cấp kế toán, khóa khởi nghiệp, đào tạo giám đốc điều hành cho doanh nghiệp vừa và nhỏ... Năm 2008, chưa tốt nghiệp 12, Thanh mạnh dạn nộp đơn vào một công ty tin học.
Như bù lại đường học vấn gập ghềnh, con đường sự nghiệp của Thanh thuận lợi. Anh nhanh chóng ngồi vào vị trí trưởng phòng kỹ thuật, cùng lúc với việc duy trì theo học khóa đào tạo lập trình viên công nghệ thông tin của NIIT Ấn Độ (ĐH Hoa Sen). Bằng cấp ngày một hoàn thiện, kinh nghiệm làm việc dày dặn, tiếng Anh vững và ý chí kiên định, Thanh đạt vị trí giám đốc dự án của một công ty lớn trong nước rồi được các công ty nước ngoài chào đón.
Anh thợ hồ lấm bẩn bước vào lớp học bổ túc văn hóa ngày nào nay đã nắm vai trò quản lý dự án của công ty 100% vốn đầu tư Nhật Bản - Evolable Asia. Mức thu nhập 1.500 USD/tháng không hẳn là con số quá ấn tượng ở tuổi 35, nhưng với Thanh cùng những trắc trở, cơ cực anh trải qua, đó là kỳ tích.